Chuyện đêm mưa
game doi thuong - 24/08/2024 15:02 An Vinh
Mưa khiến phố cổ trung tâm Hà Nội cũng ngập nặng, ngập đến nỗi “phố bỗng thành dòng sông uốn quanh”, ngập đến nỗi có anh du khách nước ngoài hồn nhiên cởi trần bơi vô tư giữa lòng phố Tạ Hiện, khiến dân phố và cư dân mạng xem clip được một trận cười rách mép.
Tối ấy tôi có bữa tiệc từ 6 giờ chiều trên phố Văn Cao, tan cuộc đã 11 giờ đêm. Anh em bảo đưa về nhưng thương họ ngược đường quá, lại nghĩ gọi taxi đơn giản như mọi ngày, nên xua anh em về đi, tôi tự về cho nhanh.
Ai ngờ càng khuya càng mưa to, càng không thể gọi được taxi. Gọi cho hãng taxi thân quen vì tôi sử dụng hàng ngày thì hơn chục cuộc vẫn chỉ có tiếng trả lời: “Tất cả các bàn điện thoại viên đều bận”. Có lúc phải đội mưa chạy ra sát lề đường vẫy những chiếc xe taxi chạy qua, ướt hết người mà vẫn chẳng một xe nào dừng.
Bỗng một cậu thanh niên chừng 18 - 20 tuổi đi đến bên tôi, ân cần hỏi: “Bác gọi taxi về đâu ạ? Cháu thấy bác vẫy mãi mà không được, để cháu đặt xe, gọi xe giúp cho ạ!”
Tôi nói địa chỉ nhà cho cậu ấy. Và thế là, cứ đứng dưới mái hiên nhà hàng, dưới mưa tầm tã, trong khoảng hơn 40 phút cậu thanh niên đó liên tục và kiên nhẫn gọi tổng đài các hãng taxi mà không hề có xe nào chịu đến đón khách.
Thấy tội nghiệp cậu thanh niên quá, mà cậu lại đi cùng bạn gái nữa chứ, chắc cô bạn cũng sốt ruột lắm rồi, tôi bảo thôi các cháu cứ đi đi, để bác tự gọi, nhưng cả 2 đều vội nói: “Không sao, không sao bác ơi! Chúng cháu sẽ gọi được xe cho bác rồi mới đi cũng được mà…”. Rồi cậu lại tiếp tục gọi xe, cô bạn cậu thì đứng bên hè dưới mưa vẫy mỏi tay những chiếc taxi đi qua…
Cuối cùng thì hơn 12 giờ đêm, cậu ấy cũng gọi được 1 chiếc taxi cho tôi về. Tôi lập cập leo lên xe, chỉ kịp nói lời cảm ơn rất nhiều và cảm động với đôi bạn trẻ.
Lên xe rồi, tôi cứ ngơ ngẩn tiếc vì đã quên không xin số máy của cậu thanh niên đó, để nhằm một ngày trời quang mây tạnh hay một tối trăng thanh gió mát, sẽ mời cậu và bạn cậu một chầu trà chanh hay cà phê gì đó, để gọi là tạ ơn người tốt.
Đêm ấy cho đến sáng, đáng lẽ ra mát trời tôi sẽ ngủ rất ngon nhưng lại cứ thao thức mãi, cứ nghĩ đến cậu thanh niên ấy không biết ở đâu, còn đi học hay đã đi làm, con cái nhà ai mà tốt đến thế, mà lễ phép, chịu khó và thương người hơn cả thương thân đến thế…
Có danh nhân nào đó có nói một câu tôi nhớ đại ý là, trước những tài năng ta phải ngả mũ cúi đầu thán phục nhưng trước những lòng tốt ta phải quỳ gối để tạ ơn.
Tôi thấy thấm thía câu danh ngôn hơn trong đêm mưa ấy. Mong nếu phải quỳ gối, thì chúng ta chỉ phải quỳ gối trước lòng tốt của mọi người quanh ta, càng được quỳ trước lòng tốt càng nhiều thì cuộc đời này càng tốt đẹp hơn lên.
Xin được gửi tới cậu thanh niên và cô bạn gái của cậu sự xúc động và cảm phục về lòng tốt. Xin chúc phúc cho hai bạn trẻ quý hoá mà tôi tình cờ được gặp và nhận được sự giúp đỡ hết sức tận tình!
Xin cảm ơn những người trẻ tuổi đất Hà Thành đã đem đến cho người già một điều không thể nào quên trong những ngày mưa gió. Đó là trận cười nghiêng ngả xem du khách Tây bơi trên phố ta, đó là cuộc gọi xe taxi kéo dài cả giờ đồng hồ cho một cụ già ko hề quen biết giữa đêm khuya, trong mưa gió ngập lụt.
Hà Nội sẽ vẫn đáng yêu vì còn có những bạn trẻ như thế, cho dù phố vẫn bỗng thành sông bất cứ khi gặp trận mưa to nào!
Nếu đồng tình với góc nhận định trong bài viết, bạn có thể mời tác giả An Vinh một "ly cà phê" thông qua Ví MoMo bằng cách ấn vào nút “Buy me a coffee” ở bên dưới hoặc quét mã QR. "Buy me a coffee" Hoặc bạn cũng có thể tặng "ly cà phê" cho tác giả An Vinh bằng cách chuyển khoản trực tiếp vào tài khoản của Tạp chí Lao động và Công đoàn, số tài khoản: 118000001631, Ngân hàng Vietinbank chi nhánh Hà Nội. Lưu ý, trước khi chuyển tiền, bạn đọc vui lòng gõ nội dung: "Tặng cà phê cho tác giả An Vinh". Đọc cà phê tối, tặng "cà phê" là chương trình của Tạp chí Lao động và Công đoàn. Khi đọc các bài viết trên mục game doi thuong , nếu bạn đọc đồng cảm với góc nhìn của tác giả thì có thể mời người đó một "ly cà phê". Mỗi "ly cà phê" trị giá 23.000 đồng (1 USD). |